Hi, xin chào, hello.
Trong 1 giây phút bất chợt, tôi đã nghĩ là mình nên có một cái blog để viết linh tinh. Ừ, tại sao không nhỉ? Và thế là cái trang này ra đời.
Tôi vốn hay làm việc tùy hứng như vậy. Cái blog này có thể tôi sẽ viết rất nhiều, mà cũng có thể không, tôi cũng chẳng biết nữa. Ừ thì tùy tiện như vậy là không tốt, ừ thì làm việc nên có tổ chức và kỷ luật một tí. Ừ được rồi, ok, ok.
Trước đây tôi đã từng làm blog và website cho rất nhiều người. Cái nào cũng cầu kỳ, phức tạp, theme rồi plugin, tỉ mỉ chỉnh sửa hết cũng mất mấy ngày. Riêng blog của mình lần này thì tôi lại thích đơn giản. Setup xong tất tần tật từ domain tới server tới web chỉ trong 15’. Chọn một cái theme gần như là mặc định. Cài đặt xong thì lúc nào blog cũng có sẵn một bài viết tên là “Hello World”, kiểu như là bài viết demo. Bình thường thì tôi luôn luôn xoá bài này đi đầu tiên, nhưng tôi nghĩ là cũng nên có một bài viết mở đầu, thế là lại quyết định edit luôn cái bài demo đó, coi như thành một lời chào thế giới cho blog.
Cái blog này tôi đặt tên là November Nocturne. Chắc chẳng ai biết, nhưng mà tôi có một cái Instagram cũng đặt tên như thế, chuyên để post mấy cái thứ viết lách linh tinh. Tại sao lại là November Nocturne? Nói theo cách ngắn gọn thì November là tháng sinh của tôi, và tôi thích nghe các bản Nocturne của Chopin, nên đặt tên như vậy. Còn nếu giải thích theo một cách đẹp đẽ hơn, hãy tưởng tượng về một buổi chiều tháng 11. Lúc này thời tiết chắc hẳn đã bắt đầu vào đông, đã bắt đầu lạnh, nhưng vẫn vừa đủ để người ta còn cảm thấy khoan khoái mỗi khi ra đường. Những tia nắng chuẩn bị tắt, bầu trời thì dần nhá nhem chập tối. Tôi thu mình trong một góc nhỏ, nhìn ra cái không gian lấm lem, ẩm ướt, đông đúc đó, lắng nghe một giai điệu thật đẹp. Tôi thích cái cảm giác lúc đấy. Một chút cô đơn, một chút hoang hoải, một chút bình yên, một chút tĩnh lặng.
Tôi tưởng tượng về cái blog này cũng là một nơi như vậy. Một góc để tôi có thể thu vào.
Tôi vốn nghĩ nhiều hơn nói, và nói thì nhiều hơn viết. Viết không hay, nhưng tôi nghĩ từ giờ mình sẽ nên chăm chỉ viết nhiều hơn một tí lên cái blog này. Viết về tất cả. Điều tôi thích, điều tôi không. Thứ tôi làm, sách tôi đọc, nhạc tôi nghe, phim tôi xem. Things that I left unsaid.
Có lẽ vậy.
Hoặc là không.
I don’t know.